Thể vía

(tiếp theo)
...
Đối với những người chưa biết cách liên kết thể vía với thể xác, thì dù họ có đầy đủ ý thức ở cõi trung giới đi nữa, một khi nhập trở lại thể xác sau giấc ngủ sẽ không hoàn toàn ghi đủ ấn tượng vào não bộ cơ thể về những gì họ đã biết được trong lúc ở cõi trung giới .
...

Cũng có các trường hợp nhiều người tuy đã tiến bộ không ít trên đường tinh thần, và có thể hoạt động tích cực và hữu ích trong cõi trung giới, nhưng khi trở về xác thân, vẫn chẳng nhớ chút gì về các sinh hoạt đã diễn ra qua thể vía. Dù là vậy họ có thể nhận thấy tâm thức ở cõi trần gian của mình càng ngày càng được sáng tỏ thêm, và sự hiểu biết về chân lý tâm linh ngày càng rộng mở . Một điều như sau đáng cho ta lưu ý để được khích lệ, và từ đó sẽ sinh ra tự tin hơn: Dẫu rằng trí nhớ thân xác chẳng có ghi nhận chút gì về các kinh nghiệm siêu nhiên đi nữa, khi mà ta làm việc với lòng vị tha, khi mà ta luôn gắng trở nên hữu ích cho thế gian, luôn phụng sự đắc lực những Huynh Trưởng của nhân loại, chung vai gánh vác và hoàn thành phần đóng góp nhỏ nhoi của ta trong sứ mạng vĩ đại của các Ngài, thì thể vía chúng ta chắc chắn sẽ phát triển , sẽ có thêm khả năng để chúng ta có thể phục vụ đắc lực hơn...
...
Những người đi theo con đường phụng sự thế nào cũng có ngày đạt được tâm thức liên tục giữa cõi trần và cõi trung giới . Họ sẽ giữ được sự nối kết không gián đoạn của tư tưởng, sẽ biết khi nào và tại sao họ rời bỏ thể xác, sẽ nhận rõ sự sống bên ngoài thể xác và biết khi nào cần trở lại xử dụng nó tiếp . Sau nhiều năm như vậy, họ sẽ thấm hiểu một cách chắc chắn về sự hiện hữu của Chân Ngã, và thấu rõ xác thân chỉ là một bộ y phục để mình khoác vào hay cởi ra tùy ý, nó không phải là thứ dụng cụ cần thiết cho ý tưởng và cho cuộc sống. Xét theo cả hai mặt này , họ sẽ thông suốt rằng khi bỏ thân xác qua một bên thì cuộc sống trở nên linh hoạt hơn, và tư tưởng sẽ bớt chịu gò bó giới hạn.
...

Khi đạt đến giai đoạn này, con người bắt đầu hiểu rõ hơn về thế gian, về sự sống của chính mình, và nhận thức rõ hơn mọi điều trước mắt, nhận ra các mức độ cao xa hơn mà nhân loại có thể tiến tới. Dần dần họ sẽ nhận thấy, cũng giống như khởi đầu từ các ý thức về thể xác rồi kế tiếp là có thêm ý thức về cõi trung giới, sẽ còn có những cấp độ tâm thức cao hơn mà con người có thể đạt được, từng nấc một .
...
Khi đó đối với người ấy, mức quan trọng của cuộc sống cõi vật chất sẽ được đong lường đúng theo tỷ lệ tương đối của nó . Mọi điều xảy ra ở cõi trần không còn làm ảnh hưởng nhiều đến họ như trước kia, lúc mà chưa hề biết rằng còn có một sự sống phong phú trọn vẹn hơn, và rằng cái chết của xác thân không thể làm hề hấn gì cho họ, hay cho những người mà họ muốn trợ giúp . Khi đó kiếp sống trần gian sẽ chỉ giữ đúng vị trí nhỏ nhoi nhất của nó trong toàn bộ sinh hoạt của nhân loại, nó sẽ không còn đượm màu u tối như trước nữa, vì sẽ có ánh sáng từ các thượng tầng soi chiếu tới tận các nơi mờ mịt nhất.

....