Vô Lý , Vô Cùng

@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@

(from OPEN SECRET )
Preface

As LONG AS subject is centred in a phenomenal object, and thinks and speaks therefrom, subject is  identified with that object and is bound.

As long as such condition obtains, the identified subject can never be free—for freedom is liberation from that identification.

Abandonment of a phenomenal centre constitutes the only ‘practice’, and such abandonment is not an act volitionally performed by the identified subject, but a non-action (wu wei) leaving the noumenal centre in control of phenomenal activity, and free from fictitious interference by an imaginary ‘self.

Are you still thinking, looking, living, as from  an imaginary phenomenal centre? As long as you do that you can never recognise your freedom.


 @@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@


voly-vocung


Vô đề :

Khi mà “tôi” cứ định thần vào một nhân vật và cứ cho rằng mình đang suy nghĩ và phát biểu từ cái nhân vật đó , thì sẽ cứ bị buộc cứng vào nó .

Hễ cứ còn trong tình trạng nhận dạng hay nhập dạng với bất cứ thứ gì thì sẽ không có đuợc sự giải thoát .


Cách “tu luyện” duy nhất hẳn là sự buông bỏ hết mọi “vật tâm” (tâm điểm hiện vật, phenomenal centre ) ? 

Tuy nhiên sự từ bỏ đó không nên là hành động cố tình cố ý .

Cứ làm sao để nó tự nhiên đưa tới ,
đừng cho cái nhân vật tuởng tuợng tên “tôi” kia xía vô …


Vô vi, vô vọng, vô tình

Hữu duyên sẽ đuợc , cố rình lại không

Dẫu tìm nam bắc tây đông

Nếu không thoát dạng, uổng công tu hành …? 

.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thật nuốt, ruột đau